X

Tập thơ Tiểu Chu Thiên

Đây là tập thơ tôi viết hồi những năm 2005 tới 2007, những ngày còn đi học và mới đi làm. Thuở đó cũng đa tình lắm, nhưng càng đa tình thì càng thất tình, he he. Những lúc đó tôi tập tành làm thơ Đường Luật. Mong bạn đọc đừng cười chê vì đây chỉ là những bài được viết bởi 1 chàng trai tuổi đôi mươi, thật khó thể trau chuốt hơn. Cám ơn bạn đọc đã ghé thăm.

Khăn gói

Chợt nghe tàu gọi ở ngoài xa
Bỗng nhớ người yêu, bỗng nhớ nhà
Môi đỏ hôm nào khua sóng biển
Má hồng buổi ấy giết hồn ta…
Sót xa lòng mẹ thương thương quá
Nhớ bóng người cha khóc khóc òa
Đèn sách phen này con quyết chí
Công danh rạng rỡ tiếng thế gia

Sài Gòn, 2005

Chân Tình

Đêm khuya kẻ sĩ bỗng lạnh lùng
Chén rượu cay nồng ai uống chung?
Bóng nguyệt thẹn thùng yêu kẻ sĩ
Thuyền quyên nhung nhớ bóng cây tùng?
Cô đơn, lạc lõng, vầng trăng nhỏ
Da diết, đau lòng, kẻ thủy chung
Trăng bạc đã đành, người cũng bạc..
Chân tình có gặp chân tình chăng?

Sài Gòn, 2005

Đêm trắng

Đêm xuống buồn hiu, hoa lá bay
Mênh mông yên ắng không gian này
Mây trôi, nước chảy người đâu mất
Gió lộng, trăng tàn ai bỗng say..
Man mác con tim trời hửng sáng
Bồi hồi giọt lệ phút chia tay
Đêm tàn, ai oán người bạc nghĩa
Chén rượu cay nồng, hết chẳng hay

Sài Gòn, 2006

Cú Sốc

Trăng lên, gió thổi trong trời lặng
Mây vắng, người đi giữa đêm thâu
Réo rắt đàn kia buông hồi kết
Đận đà ai oán mối tình đầu
Đêm nay trăng tỏ, người ở lại
Đêm tới người đi, trăng biết đâu?
Lưu luyến làm chi, đi là mất
Ai bảo ngươi ôm mối tình đầu

Sài Gòn, 2006

Giấc mộng

Ta bỗng mơ về một dáng tiên
Bên dòng nước chảy thật êm đềm
Mắt huyền phảng phất lòng nhi nữ
Mặt ngọc đâu đây nét thục hiền
Gặp gỡ đêm nay là định mệnh?
Chuyện trò như thể đã nên duyên
Say sưa, tỉnh mộng, người chưa tỉnh
Quyến luyến, mơ hồ, một dáng tiên

Sài Gòn, 2006

Tạm biệt mèo Mon

Tiếng mèo văng vẳng ở nơi đâu..
Có phải con Mon cũng thoảng sầu?
Trăng khuyết, tầng mây vương mắt ướt
Người buồn, trăng gió có vui đâu
Góc nhà, tấm thảm chiều nay vắng
Phố lặng, mèo con chẳng thấy đâu
Cảnh vật đêm khuya dường tĩnh lặng
Để nghe văng vẳng tiếng Mon sầu..

Sài Gòn, 2006

Đêm vắng

Phố xá im lìm trong bóng đêm
Có ai cô độc hát bên thềm
Tiết trung thu ấy buồn man mác
Những tưởng đông về ta có em..
Ta ngỡ mây ngàn nên duyên kiếp
Nào hay con gió chẳng êm đềm
Sau lưng lá rụng, người không biết
Cất bước người đi, đi suốt đêm

Sài Gòn, 2006

Sinh nhật buồn

Hoa cỏ đêm đông bỗng nhạt màu
Mây buồn, trăng gió có vui đâu?
Anh em một chút lòng chẳng thấy
Bằng hữu vui cùng có mấy đâu
Gió rét, mơ hồ, thương lại nhớ
Trăng tròn, mộng tưởng những ngày sau
Cô đơn kẻ sĩ nâng bầu tửu
Nguệch ngoạc đôi dòng vui biết đâu

Sài gòn ngày 26/11/2006

Ngẫu hứng thơ Đường

Đã lâu không làm bài thơ Đường
Có phải lòng này vẫn vấn vương?
Đâu đó xa xăm, ai còn thức?
Nơi này lạnh lẽo, ghế phơi sương
Ngổn ngang tâm trí bao đồ án
Thao thức đêm ngày bóng dáng thương
Trăng sáng cũng buồn trông xuống đất
Thương ai hoài đợi chuyện hoang đường..

Sài Gòn, 2007

Chiều mưa

Xa xăm, hoa lá đã rụng đầy
Bao kẻ vội vàng chạy dưới đây
Mây xám, trời buồn, chim tan tác
Mưa rào, kẻ khóc, gió hây hây
Nhớ người phụ nghĩa, yêu hay hận?
Thương kẻ dại khờ, tỉnh hay say?
Điếu thuốc mưa buồn không cháy nổi
Dụi tàn, vất bỏ.. vậy mà hay..

Sài Gòn, 2007

Chia xa

Buổi ấy người đi chửa định thần
Nặng lòng ở lại dạ bâng khuâng
Tri âm chẳng mấy đi không biết
Kỳ lữ chẳng nhiều lại chẳng thân
Cắn rứt, bồi hồi thư để lại
Quặn lòng, nhung nhớ bóng giai nhân
Người đi, đi mãi, đi vô định
Non nước tờ mờ tịch dấu chân

Sài Gòn, 2007

Sau mưa

Đất trời buồn bã gọi thiên tai
Có kẻ bâng khuâng vọng vọng hoài
Nước lũ muộn phiền, phiền nhân thế
Mưa rào than khóc, khóc cho ai?
Người đi bức xúc rồi than thở
Kẻ ở nao lòng biết trách ai
Đêm tới đất trời yên ắng lại
Có người buồn bã .. gọi tên ai

12/10/2007

Rate this post
Related Post